â‚«01/25/nh v ci ngun ngay gi t ngh may/?ng_th?ng_ngu_nhât_thê_gi?i_1114_xhtml
01/25/nh v ci ngun ngay gi t ngh may/?ng_th?ng_ngu_nhât_thê_gi?i_1114_xhtml-Nếu như lượt đi tôi chỉ ngủ trên tàu vì trời tối thì lượt về mới thật sự là một trải nghiệm thú vị. Mỗi lần về thăm quê, nghĩ đến việc sắp được trở lại ngôi nhà ấm áp quen thuộc, sắp gặp lại những người thân yêu nhất sau vài tháng xa cách đã là cảm giác hạnh phúc và những kỷ niệm khó quên. Thông thường, tàu rời thị xã khoảng 8 giờ sáng, thay cho những thùng tôm cá lượt đi là vô số hàng hóa, nhu yếu phẩm từ chợ đưa về các tiệm tạp hóa ở vùng nông thôn. Hàng hóa thật đa dạng, từ quần áo, giày dép, đồ dùng gia đình và nhu yếu phẩm còn có cả những mặt hàng nông – ngư cụ phục vụ cho bà con. Chính vì sự đa dạng đó nên lượt về tàu không còn được ngăn nắp như lượt đi, hàng hóa để ngổn ngang, chật kín cả lối đi. Hành khách có khi nép mình bước ngắn bước dài len qua những mớ hàng hóa hỗn độn để đến được chỗ ngồi. Ấy vậy mà không nghe ai phàn nàn, kêu ca một tiếng, không biết do họ vốn dĩ đã quen với sự nhẫn nại bởi cuộc sống khó khăn hay vì cái tình cái nghĩa của người cùng xứ sở mà họ dễ dàng thông cảm, sẵn sàng bỏ qua cho nhau. Có lẽ cả hai.
01/25/nh v ci ngun ngay gi t ngh may/?ng_th?ng_ngu_nhât_thê_gi?i_1114_xhtml-Nếu như lượt đi tôi chỉ ngủ trên tàu vì trời tối thì lượt về mới thật sự là một trải nghiệm thú vị. Mỗi lần về thăm quê, nghĩ đến việc sắp được trở lại ngôi nhà ấm áp quen thuộc, sắp gặp lại những người thân yêu nhất sau vài tháng xa cách đã là cảm giác hạnh phúc và những kỷ niệm khó quên. Thông thường, tàu rời thị xã khoảng 8 giờ sáng, thay cho những thùng tôm cá lượt đi là vô số hàng hóa, nhu yếu phẩm từ chợ đưa về các tiệm tạp hóa ở vùng nông thôn. Hàng hóa thật đa dạng, từ quần áo, giày dép, đồ dùng gia đình và nhu yếu phẩm còn có cả những mặt hàng nông – ngư cụ phục vụ cho bà con. Chính vì sự đa dạng đó nên lượt về tàu không còn được ngăn nắp như lượt đi, hàng hóa để ngổn ngang, chật kín cả lối đi. Hành khách có khi nép mình bước ngắn bước dài len qua những mớ hàng hóa hỗn độn để đến được chỗ ngồi. Ấy vậy mà không nghe ai phàn nàn, kêu ca một tiếng, không biết do họ vốn dĩ đã quen với sự nhẫn nại bởi cuộc sống khó khăn hay vì cái tình cái nghĩa của người cùng xứ sở mà họ dễ dàng thông cảm, sẵn sàng bỏ qua cho nhau. Có lẽ cả hai.